Saturday, April 25, 2015

Trận Ấp Bắc - The Ap Bac Battle

Lược thuật  theo  http://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_Ap_Bac

Các số liệu chính:

     Địa điểm: Ấp Bắc, Tỉnh Định Tường (nay là Tỉnh Tiền Giang) thuộc Tây Nam Bộ
     Thời gian: 2/2/1963
     Các bên tham chiến:
            - Mặt trận giải phóng miền Nam (Việt Cộng)
            - Liên quân Việt Nam Cộng hòa (Ngụy) và Mỹ
     Kết quả:
             - Chiến thắng về phía Mặt trận giải phóng Miền Nam
             - Liên quân chiếm được Ấp Bắc và Tân Thới sau khi các lực lượng Mặt trận giải phỏng Miền Nam triệt thoái
     Tương quan lực lượng:
            -  Mặt trận giải phóng miền Nam 350
            -  Liên quân: Hơn 1500
      Thương vong:  
            -  Mặt trận giải phóng miền Nam: Chết 18  Bị thương 39
            -   Việt Nam Cộng hòa: Chết 83  Bị thương: Hơn 100
            -   Mỹ: Chết 3,  Bị thương 8, 5 máy bay trực thăng bị bắn rơi 9 chiếc bị hỏng nặng.
      Chỉ huy:
             - Mặt trận giải phóng miền Nam: Hai Hoàng, Nguyễn Hữu Xuyến
             - Liên quân:  Việt Nam Cộng hòa: Bùi Đình Đạm, Huỳnh Văn Cao   Mỹ: John Paul Vann
       Mục đích:
             - Mặt trận giải phóng Miền Nam: Thử nghiệm ở quy mô lớn, dùng ít thắng nhiều, thắng kẻ địch được trang bị tối tân, có yểm trợ cơ giới, trực thăng và pháo. Đạt được
             -  Liên quân: Tiêu diệt quân địch, bình định nông thôn. Không đạt được

VÌ SAO TÔI MỞ BLOG NÀY

Read English
Ký ức về các cuộc chiến tranh là vô giá, bởi vì nhân loại đã trả bằng giá máu cho các cuộc chiến đó, dù rằng sự tồn tại của các cuộc chiến tranh không bao giờ có thể có một lời biện minh nào. Tôi chưa từng là một người lính và sẽ không bao giờ tin vào bất cứ một lý do nào cho việc gây ra một cuộc chiến. Tuy thế, tôi yêu các câu chuyện về chiến tranh và kính trọng những phẩm cách con người được thể hiện trong những điều kiện bất thường phi nhân tính. Tôi tìn rằng nền văn minh của chúng ta được cứu rỗi bởi những phẩm chất như thế, chứ không phải bởi các lý luận có tính ý thức hệ. Đó là lý do tại sao chúng ta cần biết ơn những người lính dũng cảm đã hy sinh cuộc sống của họ trong các cuộc chiến, cho dù họ  phải đứng ở phía nào.

Lòng hận thù và những đối lập về ý thức hệ đã mờ nhạt dần bởi thời gian, sau nhiều năm. Có thể, một số người sẽ quan tâm tới việc nhìn thấy các cuộc chiến từ hai phía để hiểu cách thức những người tham dự đã cảm xúc và nhìn nhận về cùng một sự kiện thế nào. Cách đây hai tuần, tôi có hân hạnh được Hùm Xám đường số 4 Đặng Văn Việt mời tới dự buổi liên hoan đón một người bạn Pháp, đã từng tham dự các trận chiến mà ông Việt đã tham dự ở phía đối lập. Bây giờ họ là bạn, cùng ăn tối và khiêu vũ với nhau. Cuộc sống thật là đẹp đẽ tới từng giây phút.

Tôi muốn mời các bạn, Việt Nam, Mỹ, Pháp, Trung Quốc và bất cứ dân tộc nào khác, cho dù đã từng hay đang còn ở phía nào, tham gia blog này và chia sẻ cách nhìn của bạn về những gì đã xảy ra. Dù tin hay không, thậm chí những người ở cùng một chiến tuyến cũng nhìn các sự kiện theo những cách thức khác nhau, Nhưng hy vọng rằng tất cả chúng ta sẽ chia sẻ cùng một cảm giác tôn kính đối với các phẩm cách của nhân loại đã được thể hiện trong các cuộc chiến tranh và cùng một mong muốn rằng các cuộc chiến tranh sẽ không còn xảy ra.

Để suy nghĩ và viết thoải mái hơn, mời bạn hãy đăng các bài bằng bất cứ thứ tiếng gì bạn thấy thoải mái. Tôi sẽ cố gắng thu xếp để mỗi bài viết có một tóm tắt ngắn bằng tiếng Anh hoặc/và Việt.  Nếu bạn cần một bài dịch toàn văn, đừng ngần ngại viết cho tôi, tôi sẽ cố gắng thu xếp việc đó trong giới hạn thời gian và nguồn lực cá nhân của tôi cho phép.

Có một điều duy nhất mong bạn thông cảm, là ở đây chúng ta sẽ không đủ sức và thời gian để dung nạp việc bôi xấu cá nhân, tuyên truyền ủng hộ hay chống các ý thức hệ. các niềm tin tôn giáo và quảng cáo thương mại. Tôi hoàn toàn hiểu rõ rằng đôi khi các ranh giới là mờ. Nhưng tôi tin rằng các bạn biết rõ các bạn có thể vượt rào bao xa và đôi khi bạn sẽ cần được nhắc nhở về điều đó.

Nếu bạn có thể giúp đỡ phát triển blog như là một moderator, xin hãy cho tôi biết trên facebook hay tại đây. Chúc các bạn vui.

WHY DO I OPEN THIS BLOG?

Xem tiếng Việt

The memories about wars are invaluable, because people have paid the blood prices for those, even the existence of  any war has no excuse. I have never been a soldier and never believe in any reason to make a war. However, I love the war stories and respect the human virtues revealed under inhuman conditions. I do believe that our civilization have been saved by those human virtues, not by the ideological reasoning. That why we must be grateful to the brave soldiers who sacrificed their lives in wars, whichever they were on.
The hatred and the ideological contrasts have faded away after many years. Perhaps, some people are interested in seeing the wars from both sides to understand how the participants felt and see toward the same event. Two weeks ago, I was honored to be invited by The Grey Tiger of the Colonial Route 4 Mr. Dang Van Viet to a party where he received a French friend, who also participated in the battles, where Mr Viet fought on the opposite front. Now they are friends, having dinner and dancing together. The life is beautiful in each second.
I would like to invite you, Vietnamese, American, French, Chinese and any other natives, whatever sides you were and still are on, to join the blog and share your views about what happened. Believe or not even the people on the same side in the wars still see those events differently. But all of us will share the same feeling about the virtues the mankind has shown in the wars and the same wish that the wars should not happen again.
For freer thinking and writing, please post your article in any language you feel most comfortable. I will try my best to put a short summary in English and/or Vietnamese. If a full translation is needed, please write to me, I will try to arrange it within my very limited time and resources.
Only one thing I need your understanding is that here we cannot afford to tolerate the personal attacks, propaganda pro or against any ideologies or religious beliefs and commercial advertisements. I know well that the boundaries are fuzzy but I am quite sure that you know how far you can go from these boundaries and some times you will need a reminder.
If you think you can help by becoming a moderator, please let me know on facebook or here.